(Họa
thơ của LỮ THƯỢNG THỌ)
Tịch
dương im bóng lặng sân chơi
Gom
cả trăm năm gói mộng đời
Quang
gánh giữa đàng…trông ngứa mắt
Giá
băng cuối nẻo…thấy trêu ngươi
Tang
bồng lỡ bước còng lưng cổ
Sự
nghiệp nửa vời đắng miệng môi
Có
phải luân hồi theo trói buộc
Trả
vay đành hẹn nợ duyên cười !
ĐỖ KINH THI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét