Chào mừng đến với KinhThi’s Blog

Chủ Nhật, 23 tháng 11, 2014

ĐỐI DIỆN CHIÊM BAO

                                                    Sông Côn với cầu Kiên Mỹ
Hiên nhà gió dội hàng cau
Sầu Đông trước ngõ lao xao rụng đầy

Ngày đi con nước tràn xoay

Mênh mông bờ bến loay hoay phận người
Nay về cuối buổi chiều rơi
Lòng sông cạn nước đáy phơi cát vàng
Mơ hồ ngóng bến đò ngang
Dưới trên chặn lấp bẻ làn nước di
Dòng xưa chết tuổi xuân thì
Trở trăn cá lội trùng vi siết vào

Muôn lời réo vạn tiếng gào
Thực mà như giấc chiêm bao
                               KIẾN THAN




Thứ Năm, 20 tháng 11, 2014

NHÂN NGÀY 20-11


 NHÂN NGÀY 20.11
        THỬ LÀM THƠ
------@--@--@--@--@-------
…Tôi hổng biết làm thơ đâu!...

Toán – Lý – Hóa …dốt!
Văn... thơ …
Tôi càng dốt…
Và, 
Hôm nay tôi thử làm “thơ”
                    *
Thơ “nghĩ viết” về thầy cô…!
Những mơ hồ
Ngu ngơ từ thuở nhỏ
Ý tưởng thì rõ,
Nhưng câu cú lộn tùng phèo…
“ Nhà văn –
            Nhà báo –
                       Nhà giáo –
                                …nhà nghèo”!
                   *
Nhà tôi!
Cái nghèo đó!
Mẹ tôi cô giáo dạy văn…
Nay “xếp xó”
Tảo tần,lặng lẽ…
          Làm “Ô-xin” cho cả gia đình.
 Những giọt buồn trong mẹ lặng thinh.
                   *
Thầy(ba)  tôi xưa dạy hóa,
Cũng phấn buông –
 Nhận cuộc đời vất vả…

Những lần cùng bè bạn tạc thù…
…mùa tựu trường ,
khai giảng đầu thu.

Thầy khoe lớn…
Cười to! 
“CHỈ MÌNH mất dạy”
 ...!!!...
                     *
...
Khi nào cũng vậy,
…Thầy mẹ nhắc anh chị em tôi…
Hãy cố lên –
Tạo lấy những nụ cười
Hãy trân trọng lời thầy cô truyền đạt…

Để trong cuộc sống hằng này
                có gặp điều bất trắc…
Nhớ ! 
Hiểu lời,
…nhìn thẳng vào cuộc đời!
Vững niềm tin!
Vượt gian khó -
 Ngẩn cao đầu tiến bước…!
                        *
Mấy lời ngu ngơ,
Nhân NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM
Những suy nghĩ cạn cùn..
Tôi thử viết lung tung…

                                            20.11.2011
                                    Khóa TY10  ,ĐHNL 
                                        NGU –YÊN  ĐK


Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

BÓNG NẮNG ĐỢI MƯA



Nắng lên bóng ngã gió bụi đưa
Ngày ấy Trâu quần nát vũng trưa
Để bạt vía người đi lưỡi đắng
Cho bơ phờ kẻ ở môi chua
Thương ôi non đợi nâng giồng mới
Nhớ quá nước chờ tụ bến xưa
Lỡ vận Ngựa thồ bao ước vọng
Nhìn Trời ta đón đợi cơn mưa
                           Đỗ Kinh Thi

Thứ Hai, 17 tháng 11, 2014

ĐÊM ĐÔNG (Tú Gân,họa)



                                                                   hình ảnh Đỗ Kinh Thi
Rượu vơi tâm sự ý thêm nồng
Lạnh lẽo se lòng ngọn gió đông
Khắc khoải cuốc kêu trong bụi vắng
Nhạt nhoà mây dạt ở trên không
Thềm hoang mơn trớn màn mưa trắng
Đêm vắng díu dan ánh nến hồng
Thương cảnh bể dâu đời khổ ải
Ngậm ngùi thân phận mãi chờ trông
                                  TÚ GÂN
 họa

       TÂM SỰ ĐÊM ĐÔNG
Gừng cay muối mặn rượu thêm nồng
Phiến lá vàng thu điểm phố đông
Chốn ấy đa đa gào cửa trống
Phương này cuốc cuốc gọi vườn không
Bấm tay năm tuổi hờn nam tử
Tình tự phong tư thẹn má hồng
Dâu bể sụt sùi thân phận mỏng
Hòa bình vênh váo khó chờ trông
                                KIẾN THAN



                




Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014

BÂNG QUƠ VỚI GIÓ ĐÔNG

                                                            11.14
Để cho giọt nắng nắng thêm nồng
Thu cuộn lá vàng giữa gió đông
Xào xạc bên đường cây vĩnh cửu
Nhấp nhô ngọn sóng bến hư không
Lối xuân tô thắm cành lan trắng
Ngõ hạ điểm tươi cánh phượng hồng
Thao thức nơi kia hồn biển đảo
Ngậm ngùi dân tộc mãi chờ trông
                                Đỗ Kinh Thi

Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2014

XỐN XANG ĐỜI CÓC

                                bài họa
                                                                               ( hình Google)
  

Trót sống trên đời nơi bẩn dơ
Kẻ tâng người bốc có đâu ngờ
Tôn xưng lắm tiếng da trét phấn
Ca tụng ngàn câu ruột khoét bờ
"Cóc cắn..." lỗi đời vờ ngốc nghếch
"Cú kêu..." quen thói giả ngu ngơ
Mỹ từ lắm cụm nghe oằn oải
Phơi xác giữa đời tại cố vơ
                         Đỗ Kinh Thi
                                   (   lập đông Giáp Ngọ )

Chủ Nhật, 2 tháng 11, 2014

CHIẾN TRẬN

                                          
                                                                                                                  
                                                              
Đất lệch trời nghiêng mây trút chao
Voi lồng ngựa xéo bụi dồn cao
Lửa hờn ngùn ngụt thiêu tham vọng
Máu oán sục sôi nhuộm chiến bào
Tiết tháo chiến trường nhân thế tận
Nỗi niềm dân tộc hận cừu sâu
Oan hồn vất vưởng sao sa rụng
Hồi mõ đưa canh đượm thảm sầu
                                  TÚ GÂN
 họa

  ...CHIẾN THẮNG, VÀ ... 
                         
Sát cánh kề vai chung chiến hào
Liên minh dân tộc đạt tầm cao
Sau làn gió phản mùi tanh trận
Trước thói tranh công sông núi chao
Cực khổ kẻ leo trên đỉnh cả
No say người lội tận hang sâu
Đồng bào dồn mãi trêu trăm họ
Tiếng Cú kêu đêm hiện cảnh sầu
                            Đỗ Kinh Thi