Chào mừng đến với KinhThi’s Blog

Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

VIỄN XỨ


      họa    (VỌNG MỸ NHÂN. Trong tập thơ BẾN THU của Trường Nghi )



    Vững đứng với đời bước viễn phương
    Gió thu réo rắc khói ngàn vương
    Cao nguyên ngước cổ mây trườn núi
    Nam bộ cúi chân nước ngoạm đường
    Rong ruổi tìm thời nâng chén rượu
    Tròng trành chọn thế kéo dây cương
    Ngựa đi vó mỏi còn vươn tới
    Tiếu vút câu ngâm khúc biệt trường.
                                     Đỗ Kinh Thi

Thứ Tư, 30 tháng 5, 2012

THAY LỜI MUỐN NÓI



                                                18.10.07

                            Gởi bạn Trường Nghị


Nhiều lắm
Những nghĩ suy
                    Đồng cảm!

Mãi ngu ngơ
Không gom được
                    Ý lời!

Nỗi riêng tư
Mỗi người
                     Mỗi cảm!

Đừng buồn nghe
Cho mình…
               Một chút dở hơi! 

                                    Đỗ Kinh Thi
          ( NGU NGƠ. Đ. K. T. )


CHUNG ĐƯỜNG




  họa    (CHUNG CÁNH MỘNG.trong tập thơ BẾN THU của Trường Nghị)


      Dòng đời trôi còn mãi loanh quanh
      Rau diếp sao mơ thế cột đình
      Hữu vận thì làm nên việc lớn
      Vô thời thôi cứ với lòng trinh
      Dầm sương chỉ đợi không câu trách
      Dãi nắng cùng mong có chữ tình
      Trên bước đường chung luôn nhắc nhở
      Đẻ Voi ắc Cỏ cũng Trời sinh! 
                                         Đỗ Kinh Thi

Thứ Ba, 29 tháng 5, 2012

PHIÊN KHÚC LÒNG




Cuộc tiệc vơi đầy tôi uống tôi
Lời thương ngọt đắng thấm mềm môi

Câu thơ chợt nảy rơi đâu mất
Chén rượu vừa châm cạn hết rồi!

“ Thiên hạ xác rồi còn đốt pháo
Nhân tình trắng thế lại bôi vôi”(*)

Còn đôi ba chữ NHÂN-TÂM-ĐẠO!
Hổng khéo lòng khòng nó cũng rơi!

                                    Đỗ Kinh Thi
            (*) T.T.Xương

Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ



       
Học Quốc sử chút gì nhớ mãi
Lược qua các triều đại Việt Nam
Thăng trầm hơn bốn ngàn năm
Vinh quang cũng lắm,gian nan cũng nhiều…
                      @
Còn nhớ lại những điều đã học
Mẹ Âu Cơ sinh bọc "trăm con"
Phân nhau xuống biển lên non
Dựng nên một cõi Trời Nam vững bền.

Dẫu giông gió,thác ghềnh,sấm chớp
Giặc Tàu, Tây…bọn cướp ngàn năm
Thay nhau hốt của hành dân
Xẻ phân,chia cắt…thù hằn lẫn nhau!

Chủ Nhật, 27 tháng 5, 2012

KHÚC THỜI GIAN



Hừng đông dậy soi đường chưa rõ
Hoàng hôn buông khép ngõ riêng tư
Loay hoay gạn ghép thực hư
Khúc ru lỗi nhịp - lời thư lỗi thời

Chọn câu cú, tự lời hoa mỹ
Lựa ngôn từ, chữ sỉ lại quên
Thời gian đâu có gọi tên
Khuyên con, nhắc cháu vững lên cùng đời

                                         Đỗ Kinh Thi

Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

NỬA MẢNG ĐỜI – NỮA TÔI



   Đi qua vùng sáng tối
   Gối chùng chân mỏi tê
   Bông bay trắng nẻo về
   Đường xưa ngày đi vội!

   Lối mòn trơ đá cuội
   Mang hương gió thổi qua
   Hồng, Lan,… dáng nuột nà
   Hoa khoe màu tím, đỏ…

   Rộn ràng khu vườn nhỏ
   Tranh nhau Ong, Bướm tìm
   Kỉ niệm khắc vào tim 
   Quên chiều tàn thu muộn


      Đi qua bờ nương ruộng
      Ranh đất thu hẹp dần
      Bông lúa trổ đòng đòng
      Mùa về thêm mấy vụ?

      Dòng sông xưa ngày cũ
      Cánh diều mang ước mơ
      Bay lên cùng tuổi thơ
      Còn cho ta tìm lại!

      Bài thơ cho thực tại
      Đóng mở một mảng đời
      Bao ngọt đắng ,buồn vui
      Xoay vòng quanh cuộc sống

    Nuôi niềm tin, khát vọng
    Gạt bớt những mộng mơ
    Làm đôi ba câu thơ
    Để quên đi khó nhọc

    Nhớ xưa, thời đi học
    Mới đó… thật xa xôi
    Nửa mảnh đời – nửa tôi
    Đã qua mùa nước nổi

    Đường xưa ngày đi vội
    Bông bay trắng nẻo về
    Gối chùng chân mỏi tê
    Đã qua vùng sướng khổ.

                             Đỗ Kinh Thi


Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012

NGÀY BẾ GIẢNG VÀ NỖI ÂU LO


Những hình ảnh LỄ BẾ GIẢNG NH : 2011-2012
Trường  THCS XUÂN TRƯỜNG






(Nhớ lại ngày bế giảng cách hơn 40 năm)

                 *
 Năm ấy mùa hè ngày bế giảng
Trong bạn bè mỗi đứa một niềm riêng
Tuổi học trò bỗng chùn và chán nản
Ngoài kia khói lửa phủ ba miền!

Lòng áo trắng mà đời như vẩn đục
Ước mơ bay tung mở của Thiên đường
Mỗi người nhìn dòng sông  theo từng khúc
Nhưng hình chung gói hai chữ “yêu thương”

Những nghịch đùa với tiếng cười trong trẻo
Mà tâm tư mang nặng khúc nhạc trầm
…Ngày mai chia tay mỗi người mỗi nẻo
Người học lên – Kẻ dấn bước phong trần!

Tuổi đời vui…vướng những cách ngăn
Đã có đứa lấy chồng,đứa vào quân ngũ
Buổi liên hoan có vui nhưng chưa đủ,
Để bạn bè trút cả những hờn vui

Xong liên hoan bế giảng,đứa mỗi nơi
Mùa hè đỏ lửa bao nỗi lo chồng chất!
Nhớ năm ấy…tiễn đưa vài bạn mất!
                 *






                       *
...
40 năm! Nay lại dự ngày bế giảng
Năm ra trường cuối cấp “út con” tôi
Nhìn mặt trẻ ngây thơ,tôi lại ngậm ngùi
“15 tuổi” bão đời sao chúng biết!

Đâu như lớp xưa ..ngày bế giảng
Chiến tranh! Lớn tuổi đời so tuổi học!
Sinh 53, 54…đếm đốt tay được mất
Khoác trên mình màu đỏ lửa chiến tranh!

Nay, nhìn lớp trẻ lòng  chẳng yên lành!
Bỡi CÁI HỌC ngày nay theo vùng,theo tuyến!
(Có HỘ KHẨU) Người địa phương mới được vào dự tuyển
Ôi ! nỗi đau – cho lớp trẻ...học công bằng!

Mãi phân biệt : dân vùng này ,miệt nọ…
Trẻ vô tư…! Mẹ cha thì khốn khổ!
Trường gần nhà…con theo tuyến học xa!
Cái “HẬU KHỔ” ngành GIÁO DỤC xem là…

Cứu cánh...
              …Khoa học ,Tự do và Đạo đức!
                           @

Nắng ngoài trời ,trong lòng như thiêu đốt
Nỗi lo âu…như thuở ấy triền miên…
Đổi mới rồi càng xót thấm  chữ “tiền”…
Chạy cái chỗ… KT3, tạm trú ...

40 năm qua …vẫn là cái hũ!
Phủ lên trên  hai chữ công bằng
Nhớ những nhọc nhằn,nhẩm tính tháng năm
Giọt nước mắt lo âu… ngày bế giảng!

                     Dự lễ Tổng kết  năm học 2011-2012
                                             Trường PTCS Xuân Trường
                              ( Năm cuối cấp của  út Đỗ Kinh Kha )
                                           
                                                                          25.5.2012

                                                      Đỗ Kinh Thi








Thứ Năm, 24 tháng 5, 2012

LỐI CŨ SAO QUÊN




1#

Phố nay chiều xuống mưa từng đợt
Ngõ nhỏ chân quen chợt nhớ quên
Chiếc lá đưa bay cơn gió cuốn
Cành cây sót lại giọt không tên.

2#

Đường đi đá cuội trời lăn lóc
Hẻm đến chân trần đất lẻ loi
Tia nắng vấn vương lưu mắt khách
Hạt mưa lắng đọng giữ lòng tôi.

3#

Nơi ấy ngày xưa tôi đã xa
Dặm phần bước lữ lắm phong ba
Sao quên lối nhỏ ta khôn lớn
Vẫn nhớ dù bao năm tháng qua!


                              Đỗ Kinh Thi

Thứ Tư, 23 tháng 5, 2012

THẨN THỜ MƠ CÁI HƯ KHÔNG


                                                                 ( Thuận nghịch đọc )



       
      Đọc xuôi

Thơ thơ thẩn thẩn  ngóng trăng trông
Phất phất phơ phơ nhánh liễu lồng
Bờ đón tiễn, vương vương vấn vấn
Bến đưa chờ, nhớ nhớ mong mong
Ngơ ngơ ngác ngác vay tình thắm
Tỉnh tỉnh say say mượn giấc nồng
Lơ láo đời khôn khôn dại dại
Mơ mơ tưởng tưởng cái hư không

                     
Đọc ngược

Không hư cái tưởng tưởng mơ mơ
Dại dại khôn khôn đời láo lơ
Nồng giấc mượn say say tỉnh tỉnh
Thắm tình vay ngác ngác ngơ ngơ
Mong mong nhớ nhớ, chờ đưa bến
Vấn vấn vương vương , tiễn đón bờ
Lồng liễu nhánh phơ phơ phất phất
Trông trăng ngóng thẩn thẩn thơ thơ


                                  Đỗ Kinh Thi

Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012

PHIẾN ĐỜI



Sáng và cơm vội
   Đất lạ trời xa
      Trưa nuốt qua loa
         Khuya về cơm nguội

           Từng ngày sáng tối
        Một lối đi về
    Xa lắc trời quê
Một vầng trăng lẻ

Vàng phai nhè nhẹ
    Lặng lẽ thu qua
       Ta nhìn lại ta
          Một đời phiêu dạt

         Phiến đời hạt cát
          Con gió cuốn đi
                                Ta tìm được gì
                                  Cho vùng tuổi mộng .

Trời cao đất rộng
  Hạt bụi chơi vơi
    Lăn lộn khắp nơi
      Vẫn chưa ấm chỗ

      Bệnh đời giông tố
    Cơm áo gạo tiền
  Cuộn xoáy liên miên
Biết đâu nguồn cội… !

        Khuya về cơm nguội
           Trưa bữa qua loa
      Đất khách ! quê xa !
      Bước đời luôn vội !!


Đỗ Kinh Thi
     

Thứ Hai, 21 tháng 5, 2012

UỐNG RƯỢU TRƯA HÈ


                            Tiểu mãn,Tân Mão ( 12h19’/21.5.11)



               ( Hôm qua 20.5 .12 lại ngồi dưới gốc cây điều lai rai,
                      nhưng không co sụn gà ;chỉ có cà chua sốt trứng gà )

“ Kết hạt ”(*) giữa trưa dưới gốc điều
Chim kêu chíp chíp gió hiu hiu
Sụn gà mấy lạng thơm hành sả
Nước chấm phần tô phức ớt tiêu
Bàu Đá hai bầu còn nói ít
Trảng Bàng một cuốn lại la nhiều
Cởi trần nóng dạ mồ hôi khóc
Đỏ mắt chửi Trời một lũ điêu !
                                            Đỗ Kinh Thi
                             (*)  Tiết tiểu mãn

Bài họa :

UỐNG RƯỢU TRƯA HÈ

                                                HUY THU

                   (Họa bài UNG RƯỢU TRƯA HÈ
                                      của Đỗ Kinh Thi)

Nhóm bạn nhâm nhi dưới tán điều
Tỉ tê chim hót gió hiu hiu
Món ngon chim ướp thơm hành sả
Đặc sản lươn um cho ớt tiêu
Rượu đế ba bình tu thấy ít
Tôm tươi bốn ký luộc hơi nhiều
Ngấm men nhớ vợ vài thằng khóc
Mấy cậu bực mình chửi lũ điêu .

               

                           LĨNH THỤY
           ( họa UNG RƯỢU TRƯA HÈ
                                Của Đỗ Kinh Thi )


Chín múp không gian ửng sắc điều
Trưa chìm mộng ảo nhuốm đìu hiu
Sầu vương nghiêng đọng tâm tư phượng
Hồn lắng vơi chìm đoản khúc tiêu
Xót nỗi niềm riêng vương vấn mãi
Thắm trang lưu bút luyến lưu nhiều
Nhớ nhung ba tháng dồn tâm huyết
Dệt khúc trường ca chẳng nói điêu.


Chủ Nhật, 20 tháng 5, 2012

MÙA ĐI


Bảng lảng ngày đi chút nắng choàng
Tang bồng nợ trả bước nghênh ngang
Mùa qua lá đổ cây thay áo
Tiết đến đá trơ đất ngậm vàng
Ngước mặt tương lai chưa chấp nhận
Ngoảnh đầu quá khứ phải đeo mang
Cạn suy thực bỏ nuôi đời mộng
Nghĩ lại chạnh lòng muốn thét vang .
                                       Đỗ Kinh Thi

Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2012

LẠ DÒNG



Con đường vô định cứ đi
Khoe chân , sụn gối - Biết gì người ? ta ?!
Lạ dòng ! mắt liếc , mồm la
        Mặt Bờm, miệng Cuội
                Lòng ra Thị Mầu.


                                  Đỗ Kinh Thi

NỔI LÒNG HOÀNG SA


Mấy mươi năm vạn nỗi đau
Trùng khơi mờ mịt biết đâu cội nguồn .
Tháng ngày sóng dội, mưa tuôn
Ngóng trông quê mẹ, nỗi buồn hỏi ai?!
                                                                        Đỗ Kinh Thi