Chào mừng đến với KinhThi’s Blog

Thứ Ba, 28 tháng 2, 2012

BAO ĐIỀU EM KHÓC




Để em khóc rung bờ vai nhỏ
Những lúc đợi chờ
Thao thức thâu đêm
Khi tôi về,
Hạnh phúc!
Lại khóc thêm

Và em khóc những khi vui sướng nhất
Cả lúc say men tình ngây ngất
Quên đất trời,
Quên cả thế nhân

Khi xa nhau
Và lúc ta thật gần
Em lại khóc,
Chiều buông đỏ mắt!

Rồi bao điều lại làm em tôi khóc?
Biết bao nhiêu cho một đời người!
Em khóc thay cho cả nụ cười

Lòng xao động
Khi biết em lại khóc

GHI THÊM



Ôi Biển mặn – Tình yêu
Dạt dào con sóng vỗ
Gió mang đi nỗi nhớ
Cuộc tình ta đắm say

Trên bãi biển hôm nay
Ta là người lữ khách
Dấu tình in trên cát
Rung động lòng biển khơi

         Đã qua hơn nửa đời
  Chạnh lòng người lữ thứ
       Chợt nhìn về quá khứ
       Tình yêu – Nỗi xót xa

Lại cuộc tình đi qua!
Trong lòng thêm dấu ấn
Tình yêu lại sưởi ấm
Ôi! Tình yêu! – tình yêu!


HƯƠNG TÌNH



            Cơn gió chiều lang thang
            Khẽ lay cành Dương Liễu
            Ôi tình yêu! Ai hiểu!?
            Hạnh phúc và trái ngang



Cơn gió chiều mơn man
Hòa theo cùng sóng biển
Hình bóng em chợt hiện
Mang hơi ấm lòng ta

Ta có bạn Trăng già
Và cả nàng Trăng trẻ
Trăng bước đi nhè nhẹ
Đến cùng ta yêu thương

Lòng ta thêm vấn vương
Khi Trăng về viễn xứ
Chuyện tình yêu khó xử
Ôi tình yêu – tình yêu!!

NHỚ THƯƠNG



      Ta đi tìm lại dấu xưa
Đến nơi hò hẹn chợt mưa, chợt buồn
Sợi nhớ thương, giọt nhớ thương
Thoáng qua lời gió nghe vương vấn lòng
Biển dạt dào, cát dõi trông
Không người hò hẹn, ta mong nỗi nhớ!

Thương em đếm sỏi đường đi…

Thứ Hai, 27 tháng 2, 2012

TẢN NẠN



                                    Tháng giêng,


Góp mảng tình, thêm viên đá cuội
Là người, ai cho mình vô tội?
Ước cao xa hay chỉ đời thường?
Cả đời ai không lần nói dối?

                               Tháng hai,


Về nhà, lại nhớ thương em
Sóng biển chiều nay vỗ dịu hiền
Nhớ những đêm nào trên bãi cát
Bên em, góp mảng đời yên!

                                      Tháng ba,


Trời đang nắng lại đổ mưa
Trao nhau ân ái vẫn chưa thấy gần
Vòng tay đuối đắm, niu nâng
Em và ta đó
                             Thật gần
                             Thật xa

Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2012

NHỚ - TRẢ LỜI

  

Có những lúc trong men say tình ái
Em hỏi anh : “Anh yêu em không nhỉ ? ”
Biết trả lời sao cho em vừa ý !
Vì tình yêu đâu chỉ ở ngôn từ

Cần trả lời không hỡi em yêu dấu !
Không trả lời, em bảo sao khinh người
Nói rằng yêu, em lại cho giả dối !
Thôi, trả lời em bằng những nụ cười

Tùy em hiểu rằng yêu hay ghét
Còn ở anh chỉ có thật lòng
Em nói gì, còn nhớ hay không !?
Yêu, yêu – Ta yêu và thế nhỉ !

Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2012

VÔ ĐỀ




Trong tình yêu ai tránh khỏi giận hờn
Dù vẫn biết là vu vơ vô lý
Ta rối rắm với muôn ngàn ý nghĩ
Giận rồi yêu ,càng giận lại càng yêu!

Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2012

LÁ ĐỔ MUÔN CHIỀU

14.01.08



1.-
Giận bờ sóng “ liếm ” đất liền
Dầu cao, đô đứng – vàng, tiền xuống lên
Ta dân … giữa sóng bập bênh
Ngoảnh qua,quay lại – Thác ghềnh núi vây

2.-
Nghìn trùng lá rụng - trơ cây
Đếm đong ngày tháng, loay hoay phận người
Đêm khuya mở gọng nhìn trời
Nghe xa vọng tiếng ta cười, Cười ta !


Thứ Năm, 23 tháng 2, 2012

THƠ CẠN LÁ – ĐÁ MỘNG DU


                      

                    Gió trở nhánh đưa ghe rời bãi
                    Mây thay màu mây mãi lang thang
                    Đường sâu thấm bóng chiều hoang
                    Bước chùng tia nắng trùng quan mịt mờ

                    Mưa rấm rứt, rừng thơ cạn lá
                    Đá rêu rong, bóng cả cây già
                    Lặng thầm con nước chảy qua
                    Xa cao một dãi Ngân Hà lung linh

                         Đêm thức trắng ngắm nhìn vũ trụ
                         Ngày mộng du, giấc ngủ tang bồng
                         Nhọc lòng Nhái khóc đêm dông
                         Buồn, vui, được, mất – khuấy dòng thời gian

                         Giọt sương lạc - Trời Nam đô hội
                         Phố gập ghềnh – Khách vội vàng đi
                         Đếm đúng hạn, tính sai kỳ
                         Đào nguyên lạc lối ở lỳ trần gian !

                         Trời nhũng nhặt, đóm tàn sáng tối
                         Đất nhỏ nhen, nghẽn lối cuồng ngông
                         Bắt tay, vạn vật xoay vòng
                         Kéo trời, đạp đất – Điện chong cõi đời !



TỐC LÃO



            Đông chí, Tối  22.12.07


Đốt đèn soi bước rêu rong
Huyễn hoằng
            Kéo nhẹ vạt trăng xuống trần
Thêm đời một tuổi
Chất chồng !
Nâng ly
Tốc lão
Nhiều mừng – lắm lo !

TỒNG NGỒNG



              Đông chí, Sáng  22.12.07

Ái chà !
Đã giữa đông rồi
Làm ăn trầy trật
Bồi hồi
Hết năm
Bốn lăm ngày nữa sang Xuân
Theo dòng lạm phát
Năm lăm
Tồng ngồng !

                  





CÓ PHẢI GIÀ



14.10.07


Tính tới bao nhiêu mới gọi già !?
Năm tư tuổi cũng sắp tìm qua

Nhập nhèm, thèm ngắm trăng vờn gió
Nghễnh ngãng, ưa nghe bướm rủ hoa
Có rượu nhạt, khề khà với bạn
Không mồi ngon, nhỏng nhẻo cùng bà

Thơ thơ, thẩn thẩn – đâu nhiều chuyện
Nhớ nhớ, quên quên – có phải già !?


GIẬN

19.5



Em lại đến nhẹ nhàng như cơn gió
Nép vào anh như những hôm nào
Vẫn đắm say và cả khát khao
Còn trong mắt mang điều hoảng sợ !    

Em lại đến nhẹ nhàng như cơn gió
Gió mơn man nhưng chửa mát lòng
Đến bên nhau đâu chỉ một lần
Cùng khao khát sợ gì giông bão !


Ức chế nhiều trở thành thô bạo
Xa nhau rồi như vậy quá lâu
Đón đợi ai trằn trọc đêm thâu
Không ngủ được nhìn ai yên giấc !

Đêm về, thêm một lần thao thức
Tình yêu ơi sao chẳng thật tình
Đêm qua chưa !? Ta vẫn một mình
Không ai đến ! Không cần chi phải đến !



VIẾT CHO CON GÁI KIỀU TRANG


                        ( Bé Trang mất 16.02 Ất Sửu )
10.4.1985


Nhớ thương con làm sao cho hết
Từ giọng nói, dáng đi,
Nụ cười, hơi thở …
Đôi mắt tròn trong xanh thơ dại ấy
Làm sao quên !

Khi ba viết bài ca ru con
Ru con đời đời
Khi ba hát bài ca ru con
Cho giấc ngủ con say !
Con ơi !
Mau lớn lên khôn

Ba hát ru con
Con hát ngân nga :
“ Miệng con chúm chím
  Mẹ yêu không nào…”

Con ơi !
Lời nói thơ ngây, Giọng hát thơ ngây
Thương lắm con ơi !
Thương nhớ sao nguôi !
Như vẳng đâu đây, Như vẫn đâu đây
Hình dáng con yêu,
Tiếng nói con thơ ngày nào
Con ơi !
Cả nhà yêu con, thương con !
Con bỏ đi đâu ?
Vĩnh biệt ngàn thu
Vĩnh - biệt - ngàn – thu !
Con bỏ đi đâu !?
Ba hát ru con …
Bài ca THIÊN … THU !



TA ĐÃ NGHE


03.1974


Con đường thanh niên
        Con đường cách mạng!


Ánh tự do chiếu sáng lên rồi

Phải là chim
        Tung cánh bốn phương trời

Phải là nắng
        Xóa tan ngày giá rét

Là núi rừng
        Để ngăn mùa bão táp

Là mây
        Kết tụ tưới mưa phùn

Là người
       Đi xây đắp tình thương
Góp chung tay điểm tô đất Việt

Dòng Bến Hải
       Phải không còn chia biệt
Cầu Hiền Lương
       Vang vọng khúc bình ca !
Cửu Long giang
       Cùng chung một điệu hò
Với Sông Nhị
       Mang phù sa tươi mát
Cuốn trôi đi chiến tranh - bao tan tác
Cho hoa đời
       Nở rộ những cành tươi

Việt nam ơi !
      Ta vạch con đường rồi
Đường đi tới
      Những kết tinh tuổi trẻ
Con đường thanh niên
Con đường mới mẻ!
Xây tình người trên khúc hát quê hương
Người gọi người
      Trong hơi ấm yêu thương
Rồi thù hận
      Không còn gieo rắc nữa.

Hè có về,
      Sẽ không còn đỏ lửa

Như 72 ngày trước đau thêm !
Thu sẽ về,
       Mang điệp khúc ấm êm
Không phải 54
       Mùa thu quốc hận !
Đông sẽ về,
       Để nung dòng máu thắm
Không mang về
       Rét mướt – Súng – Gươm – Lê !

Việt nam ơi !
       Ta đã nghe
Xuân phải đến
       Không là Xuân 68 !



KHỔ QUA

Hôm nay nhậu quán Thu Hằng
Nghe em giới thiệu bông vàng
                                                Khổ qua !
         Đem ra - không phải -
                                               Khổ qua !!
Khổ người – không khổ...
                                     Khổ ta !
                                                bạn cười !

GAI BÀN CHẢI




Đất nức nở !
                 Sỏi đá cằn
Trơ cùng nắng gió
                 Phơi thân giữa trời
Khan hiếm nước , chống bốc hơi
Gai thay lá giữ cho đời
                               Tồn – Vong 

GIẢ VÀ THẬT




Em có thấy
Hoa kia nở ra từ đá ?
Đẹp không !?
Em tấm tắc gật đầu !

Chẳng phải màu xanh cây lá !
Đẹp không !?
Em ngắm nghía …
Gật đầu !

Tại sao !?!
..    .    .        .    .    .
Một khoảng trống mênh mông !
- ? -? - ?

Hoa là giả ! – Biết !
Vẫn ngất say mê đắm …
Cõi người ta !



KIẾP LƯỠNG CƯ


2.-ẾCH










Sống dưới nước Cá khen chê
Đứt đuôi nòng nọc
                  Thân lê lên bờ !
Vào đời
                  Trăn – Rắn chực chờ
Thích nghi chèo chống
                   Bốn bề, một thân