Lật
nửa bài thơ thời đã qua!
Chợt nhìn hoa nắng tỏa chiều tà
Mộng
đời ngàn giấc mơ tươi đẹp
Một
nữa là em, một nửa…ta
Nửa
xé bài thơ, nửa viết thêm !
(Ngọn đèn dầu thiếu quyện trời đêm
Bảng
đen sơn tróc vùi mưa nắng
Kiến
thức truyền trao gắng kiếm tìm)
Buông
phấn trắng rồi vẫn trắng tay
Lũ
con, ta dạy chúng kêu thầy
Lâu
rồi, “mất dạy”! nào ai biết
Nửa
nở nụ cười, nửa xót cay!
Đưa
rước con nên phải tới trường
Ngược
xuôi, lui tới… bước cùng đường
Đáo
đôn lo chạy xin con học
“Cái
nửa ” qua rồi vẫn phải vương!
Đọc
nửa bài thơ nghĩ vẩn vơ!
Lơ
mơ..., chợp mắt lại quay về
Thấy
mình bỏ lớp tim hồi hộp
Ký
ức dội về giấc ngủ mơ..!!
Đỗ Kinh Thi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét