1
Như
nhớ ngày nào Xuân mới đó
Mà
nay lành lạnh gió Đông về
Trải
lòng qua giấc vùi mê
Nơi
chôn nhau - dõi trời quê ngút ngàn!
2
Trời
thuận lẽ, Xuân tàn Hạ tái
Đất
điềm nhiên, Đông lại Thu qua
Trăm
năm chia trẻ , phân già
Núi
non “ngàn tuổi”!? mặn mà “biển khơi”?!
3
Ngẫm
kiếp số, tình Trời nghĩa Đất
Biết
đời sao, tâm Phật lòng Ma!
Mở
lòng trải rộng lòng ra
Cho
mình, cho bạn, cho ta, cho người…!
Đỗ Kinh Thi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét