Sáng
và cơm vội
   Đất lạ trời xa
      Trưa nuốt qua loa
         Khuya về cơm nguội
           Từng ngày sáng tối
        Một lối
đi về
    Xa lắc trời quê 
Một
vầng trăng lẻ
Vàng
phai nhè nhẹ
    Lặng
lẽ thu qua
       Ta nhìn lại ta
          Một đời phiêu dạt
         Phiến
đời hạt cát
         
Con gió cuốn đi
                                Ta tìm được gì
                                  Cho vùng tuổi mộng .
Trời cao đất rộng
 
Hạt bụi chơi vơi
    Lăn lộn khắp nơi
      Vẫn chưa ấm chỗ
      Bệnh đời giông tố
    Cơm áo gạo tiền
 
Cuộn xoáy liên miên
Biết đâu nguồn cội… !
           Trưa bữa qua loa 
      Đất khách ! quê xa ! 
      Bước đời luôn vội !!
Đỗ Kinh Thi
Đỗ Kinh Thi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét