Cuộc
tiệc vơi đầy tôi uống tôi
Lời
thương ngọt đắng thấm mềm môi
Câu thơ chợt nảy rơi đâu mất
Chén rượu vừa châm cạn hết rồi!
“ Thiên hạ xác rồi còn đốt pháo
Nhân tình trắng thế lại bôi vôi”(*)
Còn đôi ba chữ NHÂN-TÂM-ĐẠO!
Hổng khéo lòng khòng nó cũng rơi!
Đỗ Kinh Thi
(*) T.T.Xương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét