VỊNH ĐIẾU THUỐC
Chẳng
dài,nho nhỏ,dáng thon thon
Nặng nợ với tôi duyên kiếp tròn
Khi giận ngóc đầu phun khói trắng
Lúc vui sụ mặt ẩn lầu son
Giai nhân má phân lâng lâng ngậm
Quân tử mày râu nhấp nhấp mòn
Phố thị nông thôn đâu cũng thích
Xài cho xơ xác há khen ngon
Vi
Vi
Họa
NGON
Chết đời cũng bỡi cái khen
thon
Nếu lỡ lâm sâu mắt trợn tròn
Khói trắng hít vào thơm phổi
mọng
Sợi nâu cuộn lại mát lòng son
Mày râu ráng giữ ngây ngây
dại
Má phấn cố ngâm khéo khéo mòn
Bệnh xá phố quê đâu cũng có
Chơi sao đừng lụy mới là ngon
KIẾN THAN
PHẢI TỘI THUỐC
LÁ
Nghịch đời của ấy lại khen
ngon !
Tưởng bở nhào vô thân xác mòn
Nếu có cả ngày ôm cục mắt
Còn không suốt tối vọc lồng
son
Giai nhân đờ đẫn nôn nôn vẹo
Quân tử ngất ngây lợm lợm
tròn
Hạ cám thượng vàng nhiều kẻ
quị
Thì …là…tại…bỡi…khoái thon
thon.
KIẾN THAN
Họa
Họa
THỰC & DỤNG
CÒN nhiều nhà o bế em thon
CHO rõ
trái ngang mặt méo tròn
NHẬP định ngỡ ngàng suy
nghĩ trắng *
XUẤT thần ngớ ngẩn mở lòng
son **
CẤM người lượm bất cho anh mỏi
PHẠT kẻ du cư để chị mòn
NGƯỜI
tỏ uy quyền to miệng lớn…
DÙNG dằng
khoản thuế quá ư ngon!
ĐỒ BỈ
TÂM ĐỨC
HÚT heo còm cõi lấy gì thon
THUỐC dụ người say mộng béo tròn!?
LÁ tạo màu xanh che gác tía
CÓ chừa chỗ trống dựng lầu son?
HẠI gì mấy chữ tâm đâu mỏi
CHO chỉ một câu đức chẳng mòn
SỨC bật đồng tiền hoen tiêu chí
KHỎE kèo lợi ích nhóm dùa ngon !
ĐỖ KINH THI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét