…
Ta lại về
Đây bên triền đất lở
Khoảng trời quê
Khơi trong lòng nỗi nhớ
Thời gian trôi
Thật nhanh và từ đó
Rồi lặng lẽ
Bóng trăng vàng mờ tỏ
Dòng sông nghiêng
Với một đời bõ ngõ
Đời phù du
Lại nhiều này lắm nọ
Cơn gió thoảng
Phận người chưa hiểu rõ
…..
Vụng về
Trôi dạt miền đất nọ
Chọn làm quê !
Khờ khạo
Mang theo bao nỗi nhớ
…một từ “quê” !
ĐỖ KINH THI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét