(Họa Bài ca đất
Việt
của Nguyễn Ngọc Thơ)
Dấu cũ mờ xa bắc ải quan
Gió mưa mây khói phủ che ngàn
Rừng vàng - Núi vỡ đầy cay
nghiệt
Biển bạc - Đảo tan ngập trái
ngang
Chìm đắm - Bạch Đằng khơi
khóc hận
Ngậm ngùi – Vạn Kiếp gợi hờn
oan
Hoàng Sa vò võ đời côi cút
Dáng Mẹ oằn cong phận úa
vàng!
ĐỖ KINH THI
( bài xướng )
BÀI CA ĐẤT VIỆT
Khởi dấu biên thùy bắc ải
quan
Giang sơn nước Việt trải xanh
ngàn
Chín dòng sông thắm câu hò
hẹn
Một nhánh non oằn bước dọc
ngang
Hồng Lĩnh bao đời nung khí
phách
Bạch Đằng mấy độ rửa hờn oan
Biển Đông chưa lặng trời
giông bão
Mắt mẹ còn đây sóng biếc
vàng.
NGUYỄN NGỌC THƠ
.......................................................
Họa Bài ca đất
Việt
KHOẢNH KHẮC
Nhìn nước, nhìn non lặng cảnh
quan
Trông mây,trông khói phủ cây
ngàn
Ngẫm đời bận rộn thân xuôi
ngược
Nghĩ kiếp đa đoan chuyện dọc ngang
Một mảnh ân tình phơi xác tục
Một trời đạo đức trải hồn oan
Một người tinh quái mang
khung thánh
Lắm kẻ bu theo tạo ảnh vàng.
ĐỒ BÍ
Họa Bài ca đất Việt
CÒN MỘT CHÚT GÌ
Từ mũi Cà Mau đến Bắc quan
Gánh còng lưng mẹ xót cay
ngàn
Máu tuông Xoài Mút gò dâng
ngược
Xương chất Đống Đa suối vạch
ngang
Bản Giốc rã rời nghe nuối tiếc
Hoàng Sa chồng chất ngậm hờn
oan
Diên Hồng bô lão chung tay
quyết…
“Sác Thác” ngàn năm chói ánh
vàng.
KIẾN THAN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét