(họa : GIẤC XUÂN . Trường Nghị)
“Rằng xưa có
gã từ quan,
Lên
non tìm động hoa vàng ngủ say…”(*)
Chuyện
đời vay trả,trả vay
Giấc xuân như cánh bèo lay bập bềnh
Hỡi
ai! Ai nhớ hay quên
Chuyện xưa đốt sách- Đêm lên không đèn!
Đường đời bước lạ bước quen,
Giữa
đường nghe tiếng gọi tên: ngại! mừng!
Giấc
xuân lặng tiếng lừng chừng
Nên lòng ta lại ngại ngùng dáng xuân
Ngẩn ngơ cũng muốn hóa thân
Con
Tinh ru mộng- Lối trần vẫn ta!
Có không ,không có đâu là
Nhọc
nhằn bến đợi,dặm xa mở lòng
Ngược xuôi cõi đục!cõi trong!
Năm canh vò võ, lông bông nẻo về.
Động
vàng cá ế,cơm khê
Về đây vóc hạc bơ vơ chiều vàng.
"Nhớ
xưa có gã từ quan,
Lên
non bước lỡ, trở ngàn giấc sau!"
Đỗ Kinh Thi
( * )
thơ Phạm Thiên Thư
GIẤC XUÂN
Trường Nghị
" Rằng xưa có gã từ quan
lên non tìm động hoa vàng ngủ say..."*
Ừ thì cõi nợ đời vay
Từ nay một áng mây bay bồng bềnh
Giấc xuân nẻo nhớ đường quên
Hoa phơi làm sách, trăng lên làm đèn
Phiêu diêu bước lạ bước quen
Suối ngân tiếng đón, chim chen nhạc mừng.
Ngẩn ngơ trong cõi vô chừng
Người tiên kề dựa má hừng ánh xuân
Phải ta mộng bướm hóa thân
Hay chăng bướm mộng giữa trần hóa ta
Thế nhân,nhân thế đâu là
Non bồng bến tục lòng da diết lòng
Lòng trần tơ vẫn còn vương
Rưng rưng chín nhớ mười thương lối về
Dặm dài vượt mất sơn khê
Về đây gót hạc bơ vơ chiều vàng
Nhớ xưa có gã từ quan
Lên non ru giấc cho ngàn năm sau.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét