NHỚ THƯƠNG
      Ta đi tìm
lại dấu xưa
Đến nơi hò hẹn chợt mưa, chợt buồn
Sợi nhớ thương, giọt nhớ thương
Thoáng qua lời gió nghe vương vấn lòng
Biển dạt dào, cát dõi trông
Không người hò hẹn, ta mong nỗi gì!
Thương em đếm sỏi đường đi…
                              (Một chút men tình)
@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@
           THƠ
TIẾP THƠ
Ta    nhìn nghiêng mảng mây trôi
Đi     xiên quán
mộng thoáng lời nhớ nhung
Tìm về giây phút
tao phùng
Lại   mùa nước nổi nghìn trùng chim di
Dấu  qua
ngửa dáng xuân kỳ
Xưa  tình nở
muộn trách chi hững hờ!
                              @
Đến     giờ ta vẫn
ngu ngơ
Nơi     xưa còn đó
ngây thơ chuyện mình
Hò      ơ câu hát vô tình
Hẹn    non, hẹn biển chồng chềnh đêm thâu
Chợt  sờ sương bám mái
đầu
Mưa   trong tâm thức trắng màu nhớ thương
Chợt   như quang gánh giữa đường
Buồn  tròng cổ ách đo
lường đếm đong.
                                @
Sợi          duyên bung rối tơ lòng
Nhớ        ra một thuở lông bông đi về
Thương  lời nước hẹn non
thề
Giọt        buồn rơi
đọng tựa tề sao ngâu
Nhớ        xưa ô thước bắc cầu
Thương  tình Ngưu –Chức dấu
sâu nụ cười !
                              @
Thoảng  nhìn nắng dạt
chiều rơi
Qua       ngày hết
tháng thuyền đời mãi trôi
Lời        yêu ủ kín bờ môi
Gió        thầm dịch chuyển sao trời đổi ngôi
Nghe     tình muộn, nhuốm buồn vui
Vương  mang tình nợ đếm
lùi tuổi vơi
Vấn       tâm cay đắng ngọt bùi
Lòng     không trách hận mặc đời rêu rong !
                       @
Biển     rì rào sóng lượn cong
Dạt       dài thuyền
ván lắng lòng thảnh thơi
Dào      dâng
gió  lộng trùng khơi
Cát      vui đời cát
ngập ngời bờ hoang
Dõi       ranh ráng vạch ánh vàng
Trông   nghìn con nước cuộn tràn bờ xa.
                       @
Không  xua ngày tháng vẫn qua
Người  ôm thương nhớ phôi
pha mộng thường
Hò        ơi chín nhớ mười thương
Hẹn      nhau mở cửa thiên đường rong chơi
Ta        đồ hư thực nửa vời
Mong  rằng tiên giới
đánh rơi nụ cười
Nỗi      niềm cho tuổi sáu mươi
Gì       đâu ?! cơm áo… !? một đời đeo
mang… !
                        @
Thương  nhau thắp sáng địa đàng
Em         từ xuân muộn mở màn tình sâu
Đếm       thời gian tựa bóng câu
Sỏi         vô tư
lẫn vào nhau cuộc đời
Đường   trần một giấc mơ thôi
Đi    –    Về , Được – Mất ,  Em – Tôi...đời thường!!
       
                                ĐỖ
KINH THI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét