Có lắm lúc mong mưa mau dứt
Giận hờn mưa, giận biết bao nhiêu
Mong người, lại chửi cả Trời điêu
Mưa vẫn đổ và người không đến
Rồi có lúc mong Trời mưa xuống
Để cùng mưa đếm bước thời gian
Để trong mưa tỏa ấm nồng nàn
Để giây phút dài thêm chút nữa
Rồi trông mưa lòng như rực lửa
Nghĩ lại ta, nghĩ cũng nực cười !
Trời ở sao cho vừa lòng người
Chỉ ta ấy, đã nhiều trái ngược !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét