TIẾNG LẶNG
Một
người đứng lặng nhìn lên núi
Gió
xốc tung manh áo bạc màu
Núi
kia trơ trụi còn đâu!
Đạp
lên đá cuội, giẫm đau chân mình! {.RỪNG & NGƯỜI THỢ RỪNG}
Một
người lẳng lặng nhìn con nước
Rồi
trông mây phía trước trắng bay
Thẫn
thờ vung cả hai tay
Để
xua đi những nghĩ suy trong đầu!{ . SÔNG SUỐI & DÂN CHÀI }
Trời
trở giấc thay màu nhạt nắng
Mộng
ngày xuân giọt đắng xiên mềm
Bước
đi dưới ánh đèn đêm
Phố
phường nhộn nhịp, thốn miền riêng tư! { . MỘNG ĐẮNG }
Nhập
cuộc sống tù mù dòng xoáy
Đêm
trở trăn rát cháy đỉnh đầu
Thời
gian lùi lũi qua mau
Vực
lên cố chạy… vẫn sau nhịp đời! { . VÀ TÔI }
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét