Bỗng một hôm,
Cây
nghiêng mình đổ bóng
Ngã
vào tôi…xin đổi phận làm người
Chấp
nhận!
Song
, chỉ một phút thôi…
Cây
đòi lại bóng,
Ôi
! Cõi người nghiệt ngã
Cho
trả lại, làm người sao khó quá!
Một
phút thôi:
Bao
thương – ghét – giận – hờn…
Một
phút thôi:
Lo thua – thắng – thiệt – hơn…
Chỉ
một phút!
…Một
phút,
Mà sao không chịu nổi (!?)
Tôi
ngẫm cười…
Ngọt – Đắng “cõi người ta!”
ĐỖKINH THI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét