Tuổi đời hăm mốt
Mưa gió xôn xao
Quê em khát khao
Bốn mùa nắng rát
Anh từ ngoài vào
Mang không khí lạnh
Để giải cho em
Tan nắng trời nam
Bao nhiêu ưu việt
...
Mát quá ..!chưa quen!
Thân run từng đợt
Mền ba lớp đắp
Nệm cuộn co ro
Rồi em được dạy
...
Được học bắt nắng
Học phép gom mây
Gom cả tháng ngày
Gói cho đầy đặn
Gởi về quê anh.
Ngoài kia nhấm nháp
Cái nắng ran rát
Ôi thích lạ kỳ...
Rồi từng lớp người
Ngàn vạn nụ cười
Tiến vô gom nắng
Ruộng rừng dậy sóng
Nắng nhốt gởi quê
Mưa lũ vỗ về
Miệt trong nắng cạn
Đất trời ngợp choáng
Em nhìn theo nắng...
Nắng tự phương nào
Như giấc chiêm bao
Một khúc yếm đào
Em mang áo khoác
Gió khua xào xạc
Mặt em lạnh rát
Mật ngọt lời thêm
Giải nắng cho em
Tan rồi em nhé...
,ngày tháng năm.
Đỗ Kinh Thi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét