Đã “ thi” với “ rượu ” lại còn “ thơ ”
Khơi dậy men say ai đón chờ
Mực cạn bút cùn trêu tuổi mộng
Phấn rơi bảng tróc chọc đời mơ
Sông hồ bạc tóc hoài xuân trẻ
Trăng gió dài râu vọng hạ thơ
Phiêu bạc phận đời vương bụi phấn
Đất lành chim đậu phải là mơ ( ? )
Đỗ Kinh Thi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét