Quá khứ dội về trong tâm thức
Kỷ niệm nào đẹp nhất ép vào
tim
Thời gian trôi ngày tháng biết
đâu tìm
Chân lạ dẫm khắp nẻo đường
sông nước
Mấy mươi năm thân ngựa hoang
xuôi ngược
Biết bao lần lóng ngóng dưới
mưa
Quên định hướng mặc cho bước
đời đưa
Vào lối rẽ… hân hoan…nuối
tiếc!
Đời phù du giấc mơ nào cũng
đẹp
Ký ức tràn về trăn trở nhớ
quên
Giữa thành đô thao thức ánh
đèn đêm
Lại lẩn thẩn nghe tiếng lòng rạo rực…
Tiếng cú lẻ loi ,
Khí trời oi bức!
Mở lòng ra,nhưng đâu dễ tỏ
lòng
Tháng năm già mà ta vẫn lông
bông…
Đỗ Kinh Thi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét