1.
Chút
ước mong của ngày thống nhất
Được
một lần đi khắp Bắc – Trung – Nam
Thế mà,
Đã
qua hơn mấy mươi năm
Một
chữ S!
Nửa
phần chưa đi hết
Thế mới biết,
Sự
đời đâu phải ước gì cũng được
Mỗi
bước đi là muôn vạn nhọc nhằn
…
Hè qua, Thu tàn, Đông hết, Xuân sang…
…
Lại mơ ước,
Đi
khắp cùng trái đất!!!
2.
Ta
vật lộn với trăm ngàn giả thật
Càng
thấm câu “ Đâu cũng quê hương”
Những
nẻo đường đất nước thông thương
Lại
bị trói bởi những “đa đoan”
Và
bấn cùng tiền bạc!
Sáng
tối xới cày
Vun
vén từng đồng – chắt chịu đời cát
Lẩn
quẩn lo toan: gạo – nước – áo – cơm
Chỉ
một phút lơi tay
Cả
chiến hạm há mồm
Trước
cuộc sống
Những
nhu cầu thiết thực
3.
Chọi
với thời gian
Nhìn
vào sự thật
Soi
lại mình, đành dấu những ước mong
Vẫn
biết ,dẫu Bạch đinh – Vương vị…
Hay
là Ma…Phật…cũng chỉ hư không
…
Nhưng
đã là người
Ai
không ước mơ khát vọng
Mọt
chút “men”
“Gia”
vào cho cuộc sống!
Có
những "vị đời" tồn tại trong mơ
Cái
có thể… được – không
Dù
chỉ là một thoáng
Ta
bây giờ lại nuôi nữa, một ước mong…
ĐỖ KINH THI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét