Rằng to chẳng thấy to hơn nữa Còn rộng thử xem rộng được bao Đáy giếng loanh quanh cho thế cạn Bờ ao lẩn quẩn bảo thời cao Mỹ ngôn lấp liếm mồm bôi nhọ Đểu ngữ rêu rao mắt tự hào Đặt cậu trẻ con Trời điếc đặc Cối xay răng nghiến sướng làm sao ĐKT
hình Google Chén rượu xin dâng tạ với đời Cạn ly tao ngộ chắc mềm môi Thương ai lỡ vận ôm sầu tủi Mến kẻ sa cơ ngậm khóc cười Chí lớn sao đành theo gió cuốn Tài cao há chịu thả mây trôi Thơ văn xướng họa cùng bằng hữu Thế sự trăm năm gửi lại đời Nguyễn Đoan Tuyết họa SE SUA hình Google
Hụt hẫng xuân qua lỗi bước đời Làm thầy phận tớ khó khoe môi Tiếng xưa vạn tuế nghe buồn chán Lời mới muôn năm nghĩ nực cười Nuôi chí tang bồng mong sáng tỏa Nhục thân hồ hải để chiều trôi Mừng sao lớp trẻ cao tay ấn Thế cũng se sua nhạo với đời Đỗ Kinh Thi