hình Google
Qua rồi ngày lập thu
Về nhà từ cố xứ
Chốn xưa ta khách trú
Quen gọi đó quê mình
Ba phần đời bồng bềnh
Giữa hai màu đen-trắng
Ngẫm bao điều ngọt đắng
Quẳng đi tiếng thị phi
Từ cất bước Nam di
Chín sáu mùa trôi mãi
Chỉ một điều đọng lại..
Khó tin!
Đỗ Kinh Thi