Chào mừng đến với KinhThi’s Blog

Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2012

MỘNG CÁ THÁNG TƯ


     
                                         31.3

Mừng nghe ngân sách phồng nhanh
Nhờ cho thuê bán…thu khoanh đất trồng
Dân nghèo co kéo từng đồng
Miếng ngon ngọt  đến cùng tầng lớp dân.?

Bờ xôi , ruộng mật mất dần
Đất rừng co cụm , đồng bằng ra sao?
Ai cũng thích đời sống cao,
Hỏi ông Dư đến khi nào tháng tư?!


                

Thứ Sáu, 30 tháng 3, 2012

TÌM VAY (X)

                

                              22.11.07

Cùng em xuống phố chiều nay
Níu dài sợi nắng
                        Tìm vay nụ cười
Ngổn ngang phù phiếm
                                       Chợ đời
Đuốc soi vàng vọt…
                  Đâu người mời trao

                                      Anh



Thứ Năm, 29 tháng 3, 2012

HỮU HẠN VÀ VÔ HẠN (X)

         

                                                               2002
Cây khô đổ giọt mồ hôi
Người khô, giọt nước mắt rơi
                                           Vô ngần
 Vô tình
                 Phủ cõi trầm luân
Đời khô chọi với
                            Vô cùng
                                         Thời gian
                                                  KA


Thứ Tư, 28 tháng 3, 2012

TỰ CỞI ( X )

        
         
                                                            05.10.07
Là… là “ xác”, hay là “thơ”
Mà sao cũng thấy tràn trề vậy ta!
                  Cởi lòng…
                           Ta cởi … hết ra!
Để cho thiên … hạ …
                    Biết là … là…
                                             Thi !

                                                         KA

Thứ Ba, 27 tháng 3, 2012

BÌNH THƠ BẠN (X)

             

                                            19.9.07
       Ngà say, nhà bạn mổ thơ
Hiểu  Đông mà cứ vịt vờ nói Tây
      Thơ của tao, mổ theo mầy
Bạc đầu – Sướng quá – lòng đầy tuổi xưa

                                              ĐI

Thứ Hai, 26 tháng 3, 2012

                   Bìa  tập thơ xướng họa qua tin nhắn MOBIFONE
                              của KA -ĐI - ANH ( T-N-T )

     KHÁCH TRÚ

Có loài chim bay tránh đông
Theo bầy đi di trú xuôi dòng phương nam
   Lạc loài thêm chút ngỡ ngàng
   Ta gọi ta, chút phũ phàng ngày qua
   Ngọt ngào chen lẫn điêu ngoa
   Là Ta: Khách trú! Vẫn Ta ngày nào…

                     Ka  (  Đỗ Kinh Thi )


                QUY


           Chim rời tổ lúc còn non…
Đại ngàn dẫm nát – Đậu mòn mấy sông
           Một chiều đông – Chợt quặn lòng
Không đâu nước ngọt bằng sông quê nhà

                           Đi Nguyễn Đình Thi )




                MỘNG ĐỜI

     Mặc ai mỏi đợi, mòn chờ 
  Cánh chim bạt gió xuôi về phương nam
    Áo đời, dầm dãi tháng năm
Mộng đời, thức chín kén tằm vướng tơ

                      Anh  (  Phan Trường Nghị )

HÓA ĐÁ


                                                           
                     “Thiên Thạch nguyên lai bản thậm huyền
                       Nhất triêu vân vũ thạch liên thiên”
                                                            15.8.07 
              

Tặng người đóm lửa, Đá ngàn xưa
Vượt cả thời gian qua gió mưa
Anh muốn hồn em đừng hóa đá
Duyên trời đâu để xót xa đưa !

Lưỡi rìu thô,hoang sơ dấu cũ
Phá rừng xưa ,vết chém thấu tim
Ngàn cổ thụ không sao trụ vững
Đừng biến mình thành đá nghe em.

Đá đè anh,số phận đảo điên
Em nhấc đá ! Tình yêu đòn bẩy
Đá trơ trơ, lạnh lùng đe dọa
Đừng để mình hóa Đá nghe em !


                                          

Chủ Nhật, 25 tháng 3, 2012

CHIỀU CUỐI NĂM



                      09.02.94(29 tháng chạp Quí Dậu)

Chiều cuối năm
             Ký ức hiện về
     Mông lung nỗi nhớ
Ánh nắng vàng tắt vội
          Chợt thấy buồn
             Câu ly hương!

Cuối năm
Vọng cố hương
Đưa tay xé tờ lịch cuối
Tiễn năm đi
Lòng vấn vương buồn …
Nhớ quê nhà
Nhớ những người thân

Chiều cuối năm xưa ly rượu xoay vòng
                                  Trút mọi ưu phiền
                            Tiếng cười vang vọng
      Chiều cuối năm xưa vòng tay ấm áp
                                         Ấm bếp hồng,
                                Ấm phút xuân sang


Chiều cuối năm nay
      Nghe lòng trống vắng
            Thèm bạn cùng ta đối ẩm
                                   Chuyện trò
        Cho đỡ nhớ, để quên
     Say cùng nhau
Chung một nỗi niềm

                            Chiều cuối năm
          Tiếng pháo đì đùng, ồn ào nổ vội
             Ta ngồi buồn
  Nghe thương nhớ mông lung


Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2012

CHƠI NÚI BÀ ĐEN



                 Tây Ninh, tháng giêng – Ất Hợi


   


                    Không đi sao biết Núi Bà
       Chơi rồi mới biết núi già, núi non
                Chưa leo mặt phấn mày son
Xuống rồi mới thấy gối mòn chân run!

Thứ Sáu, 23 tháng 3, 2012

MỘT CHÚT VỀ MÙA HÈ



                                                                 05.73
       

Rồi mai đó khi mùa hè đến
Mình xa trường, quãng vắng xa khơi
Hàng Dương rồi thiếu nụ cười
Phượng vương sắc thắm, hỏi người về đâu

Ngày họp mặt nhìn nhau luyến nhớ
Ai cúi đầu, ai nói gì đây
Còn riêng ta chẳng một lời
Ngửa quay nhìn gió đưa mây cuối trời

Mây vẫn bay không lời gửi lại
Còn ở người có nói gì không
Ta xin ôm nó vào lòng
Và đi trong những phập phồng đắn đo

Hạ trở về đây cho ánh nắng
Ta ngậm ngùi, mình phải xa ta
Người gục đầu, người đi qua
Chắc trong phút ấy, mình ta khẽ cười

Ngày mai đó xa rồi ai khóc
Từng nhóm, từng lời nói chia tay
Ta còn ở lại hôm nay
Lặng nhìn theo gió cuốn bay áo người




Thứ Năm, 22 tháng 3, 2012

VỀ QUÊ THĂM TÍA MÁ



   Cùng Năm Hoàng về đắp thêm mộ phần Tía Má
                                     04.01.07(16.11 Bính tuất)














Ngày về thăm mộ mẹ cha
Dâng hương khấn lạy lệ nhòa rưng rưng
Nhìn di ảnh, lối nghìn trùng
Âm dương hai cõi đoạn đường biệt ly
Đắng câu sinh ký, tử quy
Về thăm vội vã lại quay xứ người
Thương cha nhớ mẹ nào nguôi…

Thứ Tư, 21 tháng 3, 2012

VIẾT TẶNG T3NP



                                              03.73
 

T rời xanh cao mắt nhung mờ ảo
U yển chuyển, vườn thơ mây đủ màu
Y ếu mặt lời, ta nhìn nhau
Ê m êm tiếng nói ngàn sau mãi tìm
T ừ dạo ấy quen tên người bạn
N ên lúc gặp nhau nở nụ cười
G ọi nhau cho phút vui tươi
A n bình hai tiếng cho người bạn ta

T rời tháng hạ sắp về rồi đó
H ỡi bạn bè rồi sẽ về đâu?
U ng dung cây lá thay màu
P hôi pha ngày tháng, lời nào cho ta
H àng cây lặng ngân nga ve hát
Ư u tư về lên tiếng chia ly
Ơ i! Bạn ơi! Tới những ngày
N hư vang mãi tiếng chia tay bọn mình
G iọt buồn rơi xuống lặng thinh!...

GỬI TAS



                                                            T3NP – 03.73
 

T háng sáu đến đây rồi
H oa phượng cũng sắp nở
I nh ỏi tiếng ve sầu

S ân trường vắng bóng ta
Ơ a không còn nữa
N gày lại ngày buồn tênh

Thứ Ba, 20 tháng 3, 2012

MỘT THỜI – MỘT ĐỜI


            

Một thời
                  Mực tím mồng tơi
Một thời
                  Để nhớ !
Một thời
                  Chiến tranh
Một thời
                  Sống chết mong manh ! 

   Trăm năm ở trọ
   Quẩn quanh
                                Một đời!

Thứ Hai, 19 tháng 3, 2012

HỌC LÀM SANG


                           Xây thêm phòng ở nơi bày chậu kiểng
                                            Sân nhỏ trước nhà
                                                                03.02
            

             Bên kia chậu Mai vàng
             Phía này Thiết mộc Lan
             Đời dư, chơi cây cảnh
             Kiếp khó, học làm sang

            Khổ thay nhà thiếu chỗ
            Hoa rụng, cây lụi tàn
            Chậu chông chênh xếp xó
            Xong thói học làm sang



Chủ Nhật, 18 tháng 3, 2012

VIẾT THÊM


                                         11. 1991
 

Đêm nay uống rượu cùng bè bạn
Sáng mai này mỗi đứa mỗi nơi
Trời khuya, đêm chớp ánh sao rơi
Còn đó, còn đây lời tâm sự
Thấm men cay nhưng đừng giận dữ
Đừng trách nhau chi bỡi thói đời
Còn ta, còn bạn cứ ngồi chơi
          Thêm ly nữa
          Thêm ly rượu nữa
Để cùng xem
         Thói đời nghiêng ngửa
         Bạn và ta
          Có bạn, có ta
          Rồi thời gian sẽ đi qua
           Ngày mai ấy
Còn nhiều may mắn !

ĐÊM CHIA TAY


     Đứa nghỉ dạy về quê, đứa thuyên chuyển,
                   Đứa lên đường vui bước thiên đi
                                                VT – 10.91
 

“NHÂN SINH TỰ CỔ THÙY VÔ TỬ…”
Bao cuộc buồn vui đến lại qua
Công hầu khanh tướng cũng tiêu ma
Chỉ chút nhân tình còn sót lại

“CHUYỆN KIM CỔ VÀI CÂU PHẢI TRÁI”
Ngẫm sự xưa, thời thế, thế sao?
Mượn men nồng hỏi bạn tâm giao
Người xưa trước ai khôn, ai dại?
Ở đời, ai cũng cần ưu ái
Vì thời gian đâu của riêng ai
Ngồi đây rồi xa cách ngày mai
Ta muốn dễ, mà đời đâu có dễ!

“GIANG HỒ TỨ HẢI GIAI HUYNH ĐỆ”
Bạn hữu chỉ cần phút hiểu nhau
Đêm nay, còn gặp gỡ  mai sau
Nay họp mặt, cứ nâng chén rượu

Thêm chén nữa, đậm thêm tình bằng hữu
Trọn đêm này mai sáng chia tay
Chia tay ta chúc gì đây !
Thôi xin mượn
Thơ người xưa
Làm quà khi đưa tiễn
Nào, dốc men cay
Cùng ta tiếu ngạo :  

ĐIỂU DỤC BIỆT NHÂN PHI KHỨ CHUYỂN        
 HOA NĂNG TỐNG KHÁCH LẠC THỜI KHAI    
 THIẾU NIÊN TẬT TẨU CHUNG HÀ SỰ
ÚY LỘ MAN MAN TRƯỚC LỮ HOÀI…”
                                                  


Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2012

CÂU CHUYÊN TÒA ÁN( Không phải của ta)

                                                  { Nguồn từ email thân hữu }   
                               
                      ( Đây là câu chuyện có thật tại Indonesia )


Trong phòng xử... án, chủ tọa trầm ngâm suy nghĩ trước những cáo buộc của các công tố viên đối với một cụ bà vì tội ăn cắp tài sản. Bà bị buộc phải bồi thường 1 triệu Rupiah. Lời bào chữa của bà lý do ăn cắp vì gia đình bà rất nghèo, đứa con trai bị bệnh, đứa cháu thì suy dinh dưỡng vì đói.
Nhưng ông chủ quản lý khu vườn trồng sắn nói bà ta cần phải bị xử tội nghiêm minh như những người khác.

Thẩm phán thở dài và nói :” Xin lỗi, thưa bà...” Ông ngưng giây lát, nhìn ngắm bà cụ đói khổ “Nhưng pháp luật là pháp luật, tôi là người đại diện của Pháp luật nên phải xử nghiêm minh. Nay tôi tuyên phạt bà bồi thường 1 triệu Rupiah cho chủ vườn sắn. Nếu bà không có tiền bồi thường, bà buộc phải ngồi tù 2 năm rưỡi.”

Bà cụ run run, rướm nước mắt, bà đi tù rồi thì con cháu ở nhà ai chăm lo. Thế rồi ông thẩm phán lại nói tiếp
“Nhưng tôi cũng là người đại diện của công lý. Tôi tuyên bố phạt tất cả những công dân nào có mặt trong phiên toà này 50.000 Rupiah vì sống trong một thành phố văn minh, giàu có này mà lại để cho một cụ bà ăn cắp vì cháu mình bị đói và bệnh tật.”Nói xong , ông cởi mũ của mình ra và đưa cho cô thư ký “Cô hãy đưa mũ này truyền đi khắp phòng và tiền thu được hãy đưa cho bị cáo”

Cuối cùng, bà cụ đã nhận được 3,5 triệu Rupiah tiền quyên góp, trong đó có cả 50.000 Rupiah từ các công tố viên buộc tội bà, một số nhà hảo tâm khác còn trả giúp 1 triệu Rupiah tiền bồi thường, bà lão run run vì vui sướng. Thẩm phán gõ búa kết thúc phiên toà trong hạnh phúc của tất cả mọi người.
Đây là một phiên tòa xử nghiêm minh và cảm động nhất mà tôi được biết, vì tất cả chúng ta đều phải chịu trách nhiệm với cuộc sống xung quanh chúng ta, vị thẩm phán đã không chỉ dùng luật pháp mà còn dùng cả trái tim để phán xét.




LẠI XUÂN

               04.02.03 (4 tháng Giêng Qúi Mùi)


Lặng lẽ Xuân, ta chào Xuân
Mỗi năm qua chút bâng khuâng
Riêng mình
Giọt buồn rơi xuống lặng thinh
Nhường đường,
Tiếp nối trăm nghìn niềm vui
Mùa xuân, mùa của đất trời
Đón Xuân, mong ước cho đời mãi Xuân



ĐOẢN KHÚC XUÂN


 
               ( I )
          11.02.94 ( 2 tháng giêng Giáp Tuất )

Xuân khoe sắc, biết Xuân còn trẻ
Ta gẫm nhìn ta, Ta đã già
Nơi xa đó một người mong đợi
Nhớ người, Xuân đến chẳng áo hoa

              (  II  )

                      14.02.94 ( 5 Tháng giêng Giáp Tuất )

Tiếng pháo tạch đùng, một năm lại qua
Cái tết thứ hai nơi xứ lạ
Chẳng còn trông con gió đùa lơi lả
Để bướm ghen hờn cơn gió hôn hoa.



             ( III )

25.01.02 ( 13 Tháng chạp Tân Tỵ )


Vội vàng Mai nở cuối Đông
Trái cây chín vội dù không phải mùa
Xuân về đâu có bất ngờ
Phố to, xóm nhỏ… ỡm ờ người mua !

Thứ Sáu, 16 tháng 3, 2012

KHÚC HÁT LÊN ĐƯỜNG


                                                                 SPQN – 20.11.1976

          Xa mái nhà trường đi
          Bây giờ tôi trở lại
          Nhưng khác hẳn ngày xưa
          Những ngày còn thơ dại

Ghế bây  giờ là giáo
Không còn ghế thư sinh
Nên lòng tôi nhung nhớ
Những ngày tháng học hành…

          Rồi ngày tháng qua đi
          Giờ đây tôi ngồi lại
          Trên chiếc ghế nhà trường
          Bàn tay thôi mềm mại !

Nét bút giờ sắc bén
Tôi ngồi ghi chép luôn
Cho những bài học mới
Bài học đi vào đời

   Mai ra trường làm giáo
   Tôi giã từ Qui Nhơn
   Để đi về miền núi   
   Nghe rộn ràng yêu thương !

  Rồi khi tôi là giáo
  Xa tận vùng Cao nguyên
  Và em, cũng là giáo
  Hai ta ở ngược miền !   

              Tuy dù xa cách đó
      Nhưng thường gặp nhau luôn
  Trong những bài giáo án
  Trong những buổi đến trường

  Cho đàn em ta đó
  Mai này lớn lên khôn
  Cho đàn em ta đó
  Mai sau góp xây đời !



          

Thứ Năm, 15 tháng 3, 2012

GỬI EM, NGƯỜI XỨ “ NẪU ”


                                                16.9.07

Nẫu khoe xứ nẫu đẹp xinh
Nẫu dìa xứ nẫu tỏ tình làm thơ
Nẫu mong, nẫu đợi, nẫu chờ …
Nẫu đà có nẫu !, ngẩn ngơ nẫu buồn

 

Em khoe quê em đẹp xinh
Anh về Bình Định tỏ tình làm thơ
Người mong, kẻ đợi, ai chờ …
Em đà có bạn !, ngẩn ngơ ta buồn